sau ly hôn tôi nổi tiếng

Thật ra lúc đó tôi cũng bấn loạn lắm nhưng là đàn ông, phải ráng bình tĩnh trấn an vợ. Khi đến bệnh viện mới biết là bé bị viêm họng. Chăm sóc 2 con mãi mà tôi biết mỗi lần con ói là biết viêm họng rồi". Ly hôn và nuôi cả 2 con, vẫn chu cấp cho vợ cũ mỗi tháng Tổng đề cử Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng. Đã có 14 người đánh giá / Tổng đề cử 5.00. Giới thiệu; Mục Lục; Nghe Audio Kiếm Điểm; Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử, Nữ ch Hồ Chí Minh giảm dần hoạt động chính trị vào năm 1965 vì lý do sức khỏe rồi qua đời vào năm 1969. Vì vậy chúng tôi phải giữ thi thể của Bác để đồng bào Miền Nam chúng tôi được thấy dung nhan của Bác sau ngày chiến thắng. Là một nhà lãnh đạo nổi tiếng ở Sau khi Phương Lê xác nhận "đường ai nấy đi" với ông xã, những tin đồn xoay quanh cuộc hôn nhân của cô được lan truyền trên mạng xã hội.Ngay sau đó, bà mẹ ba con đã có dòng trạng thái, lên tiếng giải thích để tránh câu chuyện đi quá xa. Hoa hậu Quý bà Hòa bình Thế giới 2017 khẳng định đây là lần duy Chăm sóc bản thân. Sự căng thẳng khi ly hôn thường gây ra nhiều vấn đề về thể chất, như cao huyết áp hoặc chứng đau nửa đầu. Hãy ăn uống hợp lý, tập thể dục và ngủ đầy đủ.— Ê-phê-sô 5:29. Bỏ những thứ khiến bạn giận người hôn phối trước hoặc thứ mà Site De Rencontre Gratuit Non Payant Sans Inscription. [Edit] hihie01 Nhìn thấy Tô Lam Lam xuất hiện. Chúc Nguyệt vừa rồi còn cười khanh khách khuôn mặt lập tức liền trầm xuống, cũng may cô nàng còn nhớ là đang quay chương trình, không có tỏ thái độ quá đáng, chẳng qua vừa rồi gương mặt còn cười tươi nhưng bây giờ thì không còn thấy nữa. Ôn Nhuyễn đứng gần Chúc Nguyệt, đối với cảm xúc biến hóa này của cô nàng thì cũng đã nhận ra. Thời gian cô ở trong cái vòng này tuy cũng chưa được lâu lắm. Nhưng Tiểu Mạch lại là người rất rất am hiểu những điều trong giới này nên trước khi cô đi thì cô nàng đã sơ qua tính cách của những khách mời tham gia chương trình này cho cô nghe qua một lần. Trong đó liền bao gồm Tô Lam Lam cùng Chúc Nguyệt nguyên nhân vì sao lại không hợp. Chúc Nguyệt tính tình tuy thẳng thắn nhưng cũng không phải cái loại người không rõ lý lẽ, cô nàng có nhiều bằng hữu, quan hệ với Kỷ Duyên cũng coi như là không tồi. Lúc trước khi Kỷ Duyên vừa xuất đạo liền cùng Chúc Nguyệt hợp tác qua, lúc ấy Chúc Nguyệt đã là cấp bậc thiên hậu còn Kỷ Duyên mới ra đời, cùng cậu ta hợp tác, xem như là dìu dắt. Mấy năm nay bọn họ lén kết giao cũng rất nhiều. Cũng là cho tới nay mới thôi, trong giới giải trí đây là nữ minh tinh duy nhất nếu có quan hệ gì với Kỷ Duyên cũng không bị fans cậu ta vùi dập. Thời điểm Tô Lam Lam mới vừa tiến vào vòng, thường xuyên đi theo Kỷ Duyên, không tránh khỏi cùng Chúc Nguyệt cũng chạm mặt vài lần, lúc vừa mới bắt đầu mấy người bọn họ quan hệ cũng không tồi. Nhưng có một lần liên hoan, Chúc Nguyệt đột nhiên phát tính tình, còn vừa khéo bị người chụp lên mạng, trong video, cô nàng trực tiếp lật đổ một cái bàn, còn đẩy Tô Lam Lam một phen, chuyện này vang rất lớn, mặc kệ là fans Tô Lam Lam hay là người qua đường tất cả đều ở trên mạng chỉ trích tính tình Chúc Nguyệt quá không tốt. Lúc ấy Chúc Nguyệt không phải chỉ có một người, cô có ban nhạc của chính mình, gọi là "sky". Cô là trưởng nhóm. Sau khi sự việc xảy ra thì cô rời khỏi ban nhạc bắt đầu một mình sinh tồn trong vòng này, hơn nữa lấy đóng dàn nhạc mọi người, nga, còn có Tô Lam Lam, lúc sau hai năm cũng chưa xuất hiện ở trước mặt công chúng...... Lần này tổng nghệ vẫn là công việc đầu tiên sau khi cô nàng nghỉ ngơi. mình thật không hiểu khúc này lắm... Tất cả mọi người nói là bởi vì sự kiện lần đó, tạo thành ảnh hưởng không tốt trước công chúng, cô mới phải rời khỏi dàn nhạc. Nhưng Tiểu Mạch đã nói cho cô một tin tức tuyệt mật, nói là Chúc Nguyệt đã từng thích một tay ghi-ta của ban nhạc, hai người tuy rằng không có chính thức kết giao, nhưng quan hệ của bọn họ ở trong vòng không tính là bí mật gì. Mà vị ghi-ta này sau khi tiếp xúc với Tô Lam Lam thì đột nhiên "Rễ tình đâm sâu", kỳ thật càng có thể như thấy sắc nảy lòng tham cho nên mới xuất hiện video như vậy. "Từ lão sư." Tô Lam Lam đã chạy tới trước mặt, cô ta mặc một bộ váy liền ưu nhã, trên mặt trang điểm tinh xảo, tóc đen rối tung ở sau người, cười cùng Từ Nghiên chào hỏi. "Lam Lam tới." Từ Nghiên cũng cười cùng Tô Lam Lam chào hỏi. Tô Lam Lam gật gật đầu, một bộ dáng ngoan ngoãn, lúc ánh mắt nhìn về phía Chúc Nguyệt, biểu tình trên mặt cô ta cũng không có sinh ra một tia biến hóa, như cũ cười khanh khách, tiếng nói cũng thực ôn nhu, "Chúc Nguyệt." Một chút cũng không nhìn ra là hai người không hợp nhau. Chúc Nguyệt lại không có để ý tới cô ta, cô nàng không có mặt đen rời đi đã là cho Tô Lam Lam thể diện cuối cùng, đến nỗi hiện tại có không cho người ta một bậc thang hay không hoặc là sau khi tiết mục được công chiếu có bao nhiêu người muốn bôi đen cô nàng. Cô nàng không để bụng. Lúc trước thời điểm cùng tổ tiết mục ký hợp đồng, cô còn không biết Tô Lam Lam cũng tham gia. Chờ khi biết thì cũng đã chậm. Không phải vì không đủ tiền bồi thường hợp đồng mà do cô cảm thấy vì cái loại nữ nhân này mà bỏ tiền ra thì thật không đáng. Không được Chúc Nguyệt đáp lại, Tô Lam Lam cũng không có sinh khí, vẫn cười khanh khách, chỉ là ánh mắt lúc chuyển qua trên người Ôn Nhuyễn, nhìn đến gương mặt kia, nghĩ đến ngày hôm qua Weibo bốn phía đều biểu dương. Ánh mắt hơi lóe. Bất quá thực mau, cô ta lại cười thập phần thân cận hô một tiếng, " Chị Ôn Nhuyễn." Ôn Nhuyễn nhìn Tô Lam Lam, nhưng thật ra không có phản ứng gì, triều người gật gật đầu, xem như đáp lại. Tô Lam Lam cứ như vậy chào hỏi xong một đám người, thanh âm ôn nhu, mặt mày mỉm cười, chờ thời điểm ánh mắt chuyển hướng tới Kỷ Duyên, tiếng nói không tự giác lại ôn nhu rất nhiều, còn mang theo một ít tiểu nữ nhi hờn dỗi, "Kỷ Duyên, em buổi sáng có gửi WeChat cho anh, anh như thế nào lại không trả lời a?" Này còn đang ở chỗ quay chụp. Lời bọn họ nói đều sẽ được ghi lại. Nhưng Tô Lam Lam lại một chút đều không kiêng dè, phảng phất như ở chương trình tuyên bố chủ quyền. Chúc Nguyệt ghét nhất bộ dáng này của Tô Lam Lam, thấy cô như vậy, đôi mắt giấu dưới mũ lưỡi trai nhìn lên trời, cô nàng lần này là một chút tình cảm cũng chưa để lại, trực tiếp mở miệng đánh gãy Tô Lam Lam nói, "Được rồi, tôi chết đói đến nơi rồi, đi thôi đi thôi." Cô một bên kéo cánh tay Ôn Nhuyễn, một bên tiếp đón Từ Nghiên, "Từ lão sư, chúng ta nhanh lên, em đói đến sắp ngất tới nơi rồi." Từ Nghiên cười cười, cũng không nói chuyện, lôi kéo rương hành lý đi theo hai nữ nhân đi ra ngoài, đi được xa xa, còn có thể nghe được Chúc Nguyệt quấn lấy Ôn Nhuyễn hỏi, "Tiểu Nhuyễn Nhuyễn, trong nhà có bữa sáng sao?" "Có, buổi sáng còn một ít cháo, còn có là em tự tay làm đó." "A!" "Em là thiên sứ sao! Em đúng là tiên nữ?" Đột nhiên bị Chúc Nguyệt đánh gãy lời, Tô Lam Lam tức giận đến nụ cười trên mặt đều banh không được, nữ nhân này vẫn là kiểu người khiến người ta chán ghét, thật giống như Ôn Nhuyễn vậy! Nếu không phải bởi vì Kỷ Duyên, cô sẽ không tới tham gia cái tổng nghệ này. Đem áp khí đến đáy lòng, cô quay đầu, nhìn Kỷ Duyên, thực thuận tay đem rương hành lý đẩy đến bên người Kỷ Duyên, một lần nữa giương lên một nụ cười hết sức rực rỡ, thanh âm nhu nhu nói "Kỷ Duyên, chúng ta cũng đi thôi." "Ừ." Kỷ Duyên gật gật đầu, trực tiếp cất bước đi, trên người vẫn là khí thế người sống chớ gần. Tô Lam Lam nhìn bóng dáng Kỷ Duyên lại ngây ngốc, cô vốn đang chờ Kỷ Duyên xách hành lý cho mình, như vậy không những có thể giảm bớt đi gánh nặng, còn có thể biểu hiện hai người bọn họ có quan hệ rất tốt, một công đôi việc. Nhưng người này như thế nào liền trực tiếp đi rồi? Nhìn nhìn rương hành lý bên người, lại người đi không quay đầu lại, chỉ sợ đều không có chú ý tới cô ta còn lưu lại sau lưng, Tô Lam Lam vừa thẹn thùng vừa tức, bên cạnh còn có không ít người xem, ngay cả bên người cũng có một cái cameras vẫn luôn quay mình, cô không thể kêu người, chỉ có thể cắn răng, lôi kéo rương hành lý, đuổi theo. Vì để lên hình cho đẹp. Tô Lam Lam mặc váy cùng đi giày cao gót. Đuồi theo thật sự rất mệt, Kỷ Duyên chân lại dài, một bước của cậu là hai bước của cô ta, chờ cô đuổi kịp theo, đã sớm là bộ dáng thở hổn hển. Thở phì phò. Phát giác đôi tay đang đút túi quần của Kỷ Duyên, một chút đều không có ý giúp cô xách hành lý, Tô Lam Lam kiềm chế mãi, vẫn là nhịn không được đè thấp tiếng nói hỏi, "Kỷ Duyên, anh có phải hay không còn ở giận em?" Như là nữ sinh nhỏ đang làm nũng bạn trai mình vậy. Còn kéo dài từ cuối ra một chút. Lúc này phàm là nam tử có một chút EQ đều có thể hiểu được, nhưng Kỷ Duyên hiển nhiên không phải loại người này, cậu thực nghi hoặc, thực khó hiểu mà nhìn Tô Lam Lam liếc mắt một cái, không rõ ý tứ của cô. Cho nên chân thành tha thiết phát ra nghi vấn, "Cái gì?" "Anh không giúp em xách hành lý, rất nặng a." Tô Lam Lam một bên nói một bên còn vươn tay cho cậu xem, kiều thanh nói "Anh xem, đều đỏ cả rồi." Nói được minh bạch như vậy, có là người ngốc cũng nên nghe hiểu đi. Tô Lam Lam một bên ở trong lòng nghĩ, một bên chờ Kỷ Duyên giúp lấy hành lý, chỉ cần Kỷ Duyên giúp cô lấy hành lý thì cảm giác quẫn bách vừa rồi có thể tan thành mây khói. Kỷ Duyên đích xác như cô dự liệu dừng bước chân. Cũng không phải là Tô Lam Lam lường trước như vậy, nam nhân trước mắt này cúi đầu xem cô, cau mày, phát ra nghi vấn, "Chính cô không có tay sao?" ...... ? ?? ??? Cái, cái gì? Tô Lam Lam trên mặt cứng đờ, cô ngửa đầu nhìn Kỷ Duyên, hai mắt thất thần, như là còn chưa có phản ứng kịp. Nơi này không có những người khác. Nhưng hai đại ca camera còn ở đây, nếu không phải còn đang công tác, bọn họ đều có chút chạy còn không kịp. Kỷ Duyên này cũng quá độc. Lúc này nếu là đăng trên mạng, chỉ sợ Tô Lam Lam sẽ bị trào chết, bọn họ thậm chí có thể nghĩ đến những cái võng hữu sẽ trực tiếp làm động biểu đồ tình bao, bên cạnh viết hoa —— "Chính cô không có tay sao?" Bất quá, không phải nói quan hệ hai người này rất tốt sao? Kỷ Duyên phát ra nghi vấn như vậy, thật không có ý khác, cậu chỉ là đơn thuần có chút nghi hoặc, tham gia tiết mục nào mà người ta không phải tự mình xách hành lý? Ôn Nhuyễn, Từ lão sư, Chúc Nguyệt, muốn nói nặng, cái rương hành lý này của Tô Lam Lam còn không có bằng một nửa của Ôn Nhuyễn. Của mình tự mình xách, ngay cả lên lầu hai cũng tự mình xách lên. Lại nghĩ đến đêm qua, Ôn Nhuyễn một bên nấu ăn cho cậu một bên nói, "Liền lúc này đây a, về sau cậu nếu là nói không ăn thì tôi liền thật không làm cho cậu, còn có, tôi làm cho cậu là tình cảm chứ không phải là bổn phận của tôi." "Không cần cảm thấy kinh thiên động địa." "Nếu tới tham gia tổng nghệ, cũng đừng lại đem tính tình đại thiếu gia của mình đến đây, không có người có nghĩa vụ phục vụ cậu." Cậu nhìn Tô Lam Lam, cũng đồng dạng nói một câu, "Đây là tổng nghệ cũng là công tác của cô, nếu là tới tham gia công tác, liền đem tính tình đại tiểu thư của cô thu lại, không có người có nghĩa vụ phục vụ cô." Vừa dứt lời. Chúc Nguyệt đã chờ đến không kiên nhẫn, trực tiếp quát "Kỷ Duyên, cậu đủ chưa a, có đi hay không? Lại không đi, chúng tôi đi trước." "Tới liền." Kỷ Duyên ngữ khí nhàn nhạt lên tiếng, sau đó cũng không quản Tô Lam Lam, chính mình cất bước đi. Bên cạnh là đám người như nước chảy, thường thường có người đem ánh mắt rơi xuống trên người cô, vừa rồi Kỷ Duyên nói những lời đó thanh âm không lớn, trừ bỏ mấy cái đại ca camera cũng không có người nghe được. Nhưng Tô Lam Lam chính là cảm giác tất cả mọi người đều nghe được, hiện tại bọn họ nhìn phía ánh mắt của cô đều là mang theo tia trào phúng. Cô đã thật lâu không có cảm giác quẫn bách như vậy. Hiện tại danh khí càng lúc càng lớn, đi đến nơi nào không phải được người phục vụ? Nhưng hiện tại lại như là bị người trước mặt mọi người cho một cái tát, mà người này —— vẫn là Kỷ Duyên. Nếu là người khác nói như vậy, những người khác đều sẽ đứng ở phía của cô. Tựa như lúc trước sự kiện kia của Chúc Nguyệt, tất cả mọi người đều chỉ trích Chúc Nguyệt, nhưng không ai hỏi nguyên nhân đằng sau vụ việc ấy. Cô thậm chí đều có thể nghĩ đến lúc tiết mục được chiếu, người khác sẽ nói cô như thế nào, lôi kéo rương hành lý tay ở run nhè nhẹ, nhưng Tô Lam Lam không dám phát tiết một chút ít cảm xúc nào...... Cô chỉ có thể đè nặng cảm xúc ở đáy lòng, treo nụ cười như cũ khéo léo hoàn mỹ, tiếp tục đi về phía trước. Trong lòng lại ở không nhịn được nghĩ, Kỷ Duyên vì cái gì lại biến thành như vậy? Nghĩ đến ngày hôm qua cái hot search tình lữ trang kia, nghĩ đến lúc trước Kỷ Duyên đột nhiên chủ động chú ý Ôn Nhuyễn, trong lòng cô run lên, chẳng lẽ...... Cậu ta thật sự thích Ôn Nhuyễn? _________________________________________ Tác giả có lời muốn nói Canh hai dâng lên. Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Kim bài đề cử, Nữ chủNgày nhảy hố 220220Cover lxlxssoTình trạng Đang lếtVăn án 1Trong mắt mọi người, Ôn Nhuyễn cùng Lâm Thanh Hàn là một cuộc hôn nhân sai ba năm hai người ở chung, mọi người đều đoán xem khi nào họ sẽ ly cùng họ cùng chờ được ngày khi có người tuyên bố nhìn thấy hai người cùng đến Cục Dân Chính, Weibo tê liệt, server hỏng mất, một đám ăn dưa quần chúng sôi nổi tỏ vẻ Ôn Nhuyễn điên rồiNếu không điên, như thế nào lại đồng ý cùng nhà giàu số một ly hôn?Ôn Nhuyễn không có điên, cô không chỉ có không điên, còn dùng sự thật chứng minh tuy không có Lâm Thanh Hàn, cô cũng có thể sống ngày càng án 2Lâm Thanh Hàn cho rằng Ôn Nhuyễn sau khi cùng mình ly hôn khẳng định sẽ thật sự thảm, cho đến khi anh nhìn thấy Ôn Nhuyễn chỉ chụp cái tổng nghệ là có thể hút phấn vô số, tùy tiện mặc một bộ quần áo là có thể trở thành xu hướng mới của giới thời trang, ngay cả lúc mang thai cũng có một đám người tỏ vẻ chính mình có thể làm hoàn toàn ngồi không sáng sớm ngày nọ, anh tìm được Ôn Nhuyễn, cùng cô nói, “Cùng anh phục hôn, điều kiện em quyết định.”Nhưng Ôn Nhuyễn một người luôn luôn ôn nhu sau khi nghe lời nói của anh chỉ nhìn anh cười “Muốn phục hôn? Kêu một tiếng ba.”Lâm Thanh Hàn Ba!Nguồn [Edit] Candysweetie Cuộc trò chuyện trên WeChat kết thúc. Tiểu Mạch nhìn bức ảnh của Lâm Thanh Hàn, không thể ngăn suy nghĩ, cho nên những bài viết bôi đen nữ thần ở trên mạng biến mất không dấu vết, cũng là...... anh chồng trước làm sao? Liền ở ngay lúc này. Di động lại một lần vang lên tới, lúc này đây là Nacy. Nhìn thấy lãnh đạo của mình trực tiếp điện thoại, Tiểu Mạch lập tức bắt máy, điện thoại kia quả thực là Nacy cùng giọng nói trầm tĩnh "Trên mạng có những bài viết không tốt em cũng thấy rồi đó, chị bên này đang liên hệ Nguyễn Thu, buổi phỏng vấn lúc trước của Ôn Nhuyễn đúng 9 giờ sẽ phát." "Em đợi lát nữa chia sẻ thông tin này với fanclub, nhờ họ tuyên truyền giúp chúng ta." Như vậy một mặt giúp đỡ Ôn Nhuyễn tuyên truyền quảng bá, mặt khác cũng đem hot search tình lữ trang rơi xuống bậc thấp nhất, cô xem thử qua, có tin tưởng sẽ đem ảnh hưởng không tốt hiện tại của Ôn Nhuyễn lắng xuống. Thậm chí. Còn có thể nhân cơ hội chiêu mộ thêm fans. "Dạ được." Tiểu Mạch vội đáp, định cúp điện thoại, nghĩ nghĩ, vẫn là mở miệng nói "Đúng rồi, chị Nacy......" cô do dự nói "Vừa rồi anh chồng trước của chị Ôn Nhuyễn liên hệ cho em, gửi một tệp pdf, là về thời gian ra sân bay lần này của hai người khác nhau nên mặc đồ chỉ là trùng hợp, em gửi cho chị rồi, chị xem đi." "Lâm Thanh Hàn?" Nacy có chút kinh ngạc, cao giọng một chút, bất quá nghĩ đến vài sự kiện lần trước, còn có những bài viết được che chắn trên mạng, cô trầm mặc một hồi, đáp "Được, chị đã biết, chị sẽ giao cho người bên công ty để họ cùng nhau xử lý." "Dạ được." "Còn có......" Tiểu Mạch do dự nói "Việc này, nên nói với chị Ôn Nhuyễn như thế nào a?" Cô lúc trước đã hứa với Ôn Nhuyễn, nếu trong lúc công tác có chuyện gì sẽ báo cho cô. Lần này, Nacy lại không trả lời ngay, cô trầm mặc một hồi lâu, mới nói "Trước tiên cứ giữ im lặng...... về sau hẵng nói." "Dạ được." Nói xong điện thoại. Tiểu Mạch vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ của mình, buông di động, tiếp tục gia nhập trận chiến đấu này. Có tệp pdf này của Lâm Thanh Hàn, Tiểu Mạch cùng Hạ Thiên lại liên hợp hai siêu tỷ muội, cùng với một số nữ hài hoa hướng dương, trực tiếp đem tình lữ trang cái gọi là sự kiện cọ nhiệt độ giải thích từ đầu đến duôi. Ôn Nhuyễn là buổi sáng 8 giờ giờ Bắc kinh đến sân bay, sau đó bay thẳng đến La Mã, ảnh xuất phát ở sân bay đều đã từng lên hot search, mà Kỷ Duyên là buổi chiều một chút giờ Italy từ Milan bay thẳng đến La Mã. Hơn nữa. Kỷ Duyên mặc bộ quần áo này đều là mới, trước kia không mặc qua. Thời gian, đối chiếu ảnh chụp, nói có sách mách có chứng, thập phần rõ ràng, cho nên hoàn toàn không có chuyện Ôn Nhuyễn cọ nhiệt Kỷ Duyên * Cọ nhiệt có nghĩa là ké fame, lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ hot cho bản thích rõ ràng xong, mặc kệ là lúc trước có bao nhiêu người kêu gào, vẫn là còn lại mấy người đăng thêm bài viết bôi xấu, lúc sau Thiên Nhất cùng chương trình 《 đa dạng lữ hành 》 cũng đã yên ổn, tiếp tục đăng những hình ảnh nghệ sĩ nổi tiếng, làm mới bản thân, không còn mấy bình luận ác ý nữa. Nhưng thật ra đang làm một đợt tuyên truyền cho Ôn Nhuyễn. Trận đấu kết thúc vào thời điểm gần 9 giờ, Lâm Thanh Hàn nhìn Weibo rốt cuộc cũng yên ắng, dựa lưng vào ghế, xoa xoa thái dương, chuyện này cuối cùng được giải quyết thích đáng. Anh làm việc trước giờ luôn thẳng thắn. Đây cũng là lí do anh lập ra một ban kỹ thuật giúp đỡ Ôn Nhuyễn, nhờ họ nhanh chóng tìm ra nguyên nhân. Nhưng ở giới giải trí, có đôi khi nói thẳng quá không chắc sẽ tốt, thậm chí còn rất có khả năng mang đến nhiều phiền phức, Ôn Nhuyễn là người mới, trước giờ không có kinh nghiệm, hiện tại lại có được nhiều chuyện tốt, không biết trong giới có biết bao người đố kỵ cô. Cho nên anh nói Lý Tắc sửa lại tệp pdf một chút rồi giao cho trợ lý của cô, giúp họ giải quyết tận gốc vấn đề. Nếu vậy cô có thể thoải mái tham gia chương trình vui vẻ. Anh có thể vì cô mà nguyện ý làm đôi cánh nâng đỡ ở phía sau, để cô tự do bay cao bay xa làm điều mình thích. "Ting -" Thông báo điện thoại hiện lên. Lâm Thanh Hàn rũ mắt nhìn lướt qua, "Buổi phỏng vấn đầu tiên với công ty T, Ôn Nhuyễn lần đầu tham gia talk show, chương trình độc nhất được phát lúc 9 giờ, mong mọi người theo dõi." Nhìn đến hai chữ "Ôn Nhuyễn", ánh mắt tĩnh tặng như mặt hồ của anh bỗng thay đổi. Nhìn thời gian, vừa đúng 9 giờ, hắn không có do dự mà trực tiếp click mở link, màn hình điện thoại hiện lên một cô gái với nụ cười tỏa nắng. Cô ngồi ở trên sô pha, ăn mặc sạch sẽ lại trí thức. Sau đó, cô chậm rãi ngước mắt, nhìn về phía anh, đôi lông mày cong, phảng phất chứa đựng đầy sự ôn nhu của gió xuân. Cô nhìn màn ảnh, mở miệng "Chào mọi người, tôi là Ôn Nhuyễn." Rõ ràng vừa xem ảnh chụp của cô. Nhưng Lâm Thanh Hàn đang xem khoảnh khắc cô nhìn về phía anh lúc này, nhìn đến bộ dáng của cô, dường như có thứ gì nhẹ nhàng chạm vào trái tim anh, rất nhẹ lại ôn ôn nhu nhu, giống như là......viên đá khô cằn lâu ngày lại mọc ra một bông hoa. "Thịch thịch thịch -" Anh vươn tay, cố giữ cho trái tim không nhảy ra khỏi lồng ngực, ánh mắt lại không dời đi dù một tấc. Trong văn phòng thực yên tĩnh, Lâm Thanh Hàn dường như nghe không được âm thanh của những người khác, chỉ có tiếng nói mềm dịu kia như xuyên thấu, chạm vào trái tim anh thôi. Phỏng vấn bắt đầu thực bình tĩnh. Ôn Nhuyễn giọng nói cũng là thong dong mà điềm đạm "Vì cái gì muốn đi vào giới giải trí sao?" cô nhẹ nhàng cười một cái, "Tôi rất thích công việc này, tuy rằng trước kia chưa bao giờ tiếp xúc qua, cũng không có kinh nghiệm gì, nhưng tôi tin tưởng, tôi có thể từ từ thích ứng được." Ở talk show này. Lâm Thanh Hàn thấy được một Ôn Nhuyễn rất khác so với dĩ vãng, cô bình tĩnh, lại điềm nhiên, cô ngồi ở kia, vô luận vấn đề phỏng vấn là gì, đều có thể thực mau giải đáp ra. Mà biểu cảm của cô, vĩnh viễn đều điềm tĩnh như vậy. Đã ở mười phút cuối cùng. Tiết tấu biến chuyển, vốn dĩ là hỏi thăm nhưng câu nói lại mang màu chất vấn sắc bén. "Một vấn đề cuối cùng, Ôn tiểu thư vừa ly hôn, xin hỏi cô đối với lần thất bại này cô cùng chồng trước có quan điểm như thế nào?" "Còn có..." "Làm một người phụ nữ đã ly hôn, cô chẳng lẽ không lo lắng lúc sau khi ở giới giải trí vỡ lẽ, người khác sẽ vì thân phận này, mà đối với cô có cái nhìn khác sao?" Nghe qua hai câu dò hỏi, Lâm Thanh Hàn sắc mặt liền trầm xuống, ngay cả người trong màn hình, Ôn Nhuyễn ban đầu vẫn luôn bình tĩnh cũng ngẩn ngơ chớp mắt một cái, chỉ một lúc sau, cô liền từ giật mình rồi gác lại suy nghĩ lấy lại tinh thần. Nhìn đến biểu cảm bình thường trở lại của Ôn Nhuyễn, Lâm Thanh Hàn nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đồng thời, anh lại có chút...... hối thúc. Anh...... Cũng rất muốn biết Ôn Nhuyễn cô ấy, trả lời như thế nào. Đang mong chóng muốn biết, anh nghe được Ôn Nhuyễn trả lời "Tôi không cảm thấy đây là một thất bại của hôn nhân, bên cạnh đó tôi không nghĩ rằng ly hôn ở tuổi 24 như vậy sẽ ảnh hưởng đến tôi." "Xã hội bây giờ, giống như vẫn luôn có một loại vòng lẩn quẩn, cảm thấy nữ nhân chỉ cần ly hôn liền sẽ bị giảm giá trị, bất cứ làm việc gì, cái thứ nhất mà người khác chú ý tới chính là Cô ấy từng ly hôn......" Ôn Nhuyễn cầm ly cà phê, có chút bất đắc dĩ cười một cái. "Cái này làm cho ta cảm thấy rất kỳ quái." "Tôi không cảm thấy ly hôn có cái gì không tốt, chúng tôi lựa chọn ở bên nhau lúc tình yêu thật nồng nàn, ở thời điểm không còn yêu chúng tôi rời xa nhau. Hai bên đều tự nguyện, thân thể khỏe mạnh, kinh tế độc lập, thậm chí chúng tôi càng hiểu thêm được đạo lý đối nhân xử thế, cũng biết thế nào để yêu bản thân mình hơn." Từ đầu đến cuối. Ôn Nhuyễn thanh âm vẫn đều nhẹ nhàng, ngay cả khuôn mặt có chút nghĩ suy, rồi cũng sẽ tự tin tươi cười trở lại. Phỏng vấn đã kết thúc, màn hình di động tối đen, Lâm Thanh Hàn dựa lưng vào ghế, phảng phất nghĩ về video kia, trở về với tâm tư của bản thân, anh nhìn chằm chằm màn hình đen của di động, trước mắt lại là hình ảnh Ôn Nhuyễn thong dong tươi cười, lần đầu tiên...... anh hiểu được thế nào là chạm đáy nỗi đau. Mặc dù không có anh. Ôn Nhuyễn trở về sau cũng có thể tỏa sáng rực rỡ như mặt trời. Dường như có linh cảm, Lâm Thanh Hàn mở Weibo, vừa rồi vẫn là Kỷ Duyên Ôn Nhuyễn , sân bay tình lữ trang hot search đó, toàn bộ đều bị Ôn Nhuyễn hai chữ này thay thế. Trước đây. Ôn Nhuyễn mỗi lần lên hot search, phảng phất đều sẽ mang theo nhiều yếu tố khác, vợ trước của nhà giàu số một, Kỷ Duyên sư muội, hay là mặt khác không hay ho...... Nhưng hôm nay, chỉ là cô và mỗi cô. Không phải phụ thuộc vào người khác, cô được là chính mình. Tùy tiện click mở một cái hot search, bên trong bốn phía đều là biểu dương Ôn Nhuyễn. Đầu đề Weibo chính là Nguyễn Thu, sau khi phỏng vấn được phát cô liền đăng 【lần đầu tiên hợp tác cùng Ôn Nhuyễn, đây là một cô gái rất hiểu chuyện, phong thái ôn nhu, nhưng thái độ lại rất kiên định, lời nói ra cũng rất có chính kiến, đặc biệt là đoạn nói về ly hôn ở cuối, tôi đặc biệt thích, cũng không phải tuyên truyền việc ly hôn, nhưng hy vọng những người phụ nữ ly hôn không cần sợ hãi, mọi người có thể sống tốt hơn. 】 Mà lúc sau mấy cái Weibo cũng đều là Weibo phát biểu, thậm chí trong đó còn có rất nhiều fans của idol khác nhau, bốn phía khen đoạn lời nói này của Ôn Nhuyễn. 【 Tôi có bao nhiêu lời nói về chuyện ly hôn mà chưa nghe qua chứ? Làm một người tư vấn tình cảm, tôi mỗi ngày gặp rất nhiều vấn đề tình cảm, có rất nhiều cô gái bất hạnh trong hôn nhân tới hỏi tôi, nhưng mỗi khi tôi nói "Cô ly hôn đi", bọn họ có hàng loạt lời để nói "Tôi lâu rồi không đi làm","Tôi không có tiền", "Tôi còn có con nữa". Đáng sợ nhất chính là, họ còn cố gắng thuyết phục bản thân mình dù thương tích đầy người hay tâm hồn đau đớn "Thật ra anh ta cũng không cố ý đối xử như vậy với tôi". Tôi không kiến nghị ai ly hôn, cũng không phải cổ xuý ly hôn, tôi chỉ là hy vọng mọi người nếu như hạnh phúc hôn nhân không còn viên mãn nữa, đầu tiên đều phải nghĩ cho bản thân mình, yêu thương hiểu rõ được bản thân, mới có thể không sợ bất cứ thứ gì. 】 Cuối cùng. Lâm Thanh Hàn click mở Weibo của Ôn Nhuyễn. Từ số lượng không tới 50w fans, đến bây giờ sắp đột phá trăm vạn, Lâm Thanh Hàn không nói, chỉ nhìn bức ảnh của cô, một bó hoa hướng dương cũng không thể làm lu mờ cô. Anh đột nhiên nhớ tới một đoạn trong video phỏng vấn của Ôn Nhuyễn. - "Chồng cũ của tôi, anh ấy là một người rất tốt, từ nhỏ đến lớn, anh ấy đều làm mọi việc rất hoàn hảo, ở một trình độ rất cao, lại có tài xoay xở, anh ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều." - "Tôi thực sự biết ơn những gì anh ấy đã làm cho tôi suốt thời gian qua......" Lâm Thanh Hàn cầm di động, ngơ ngác mà nhìn Ôn Nhuyễn, có một việc, cô nói sai rồi, anh chưa bao giờ ở trình độ cao gì cả, nói đến giúp đỡ...... cô mới là. Anh nhắm mắt lại, trong đầu đột nhiên nhớ lại một việc xảy ra đã rất lâu. Anh tính tình lãnh đạm, từ nhỏ không thích có nhiều người bên cạnh, mặc dù là người thân cận trong nhà, nhưng anh nhớ rõ, cha mẹ mới vừa qua đời một năm, khách khứa bên ngoài hành lễ, anh nhốt bản thân trong phòng, không khóc không cười. Có một cô bé mặc chiếc váy hồng xòe, giống như một tiểu thiên sứ đi vào nói cùng anh "Anh Thanh Hàn à, anh đừng khóc nữa, dì và chú chỉ là đến một nơi gọi là thiên đường thôi, nơi đó sẽ có thật nhiều thật nhiều tiểu thiên sứ chăm sóc họ." Cô cầm lấy tay anh, trên mặt nở nụ cười, nói một cách chân thật "Em, em cũng sẽ chăm sóc anh, cho nên anh không cần buồn lo nữa, được không?" Kỳ thật anh nào có buồn lòng không? Anh từ trước tới nay chưa thấy cha mẹ hòa thuận, cha anh vốn dĩ chỉ xem anh như một người thừa kế, mà mẹ anh, càng là chỉ đem anh ra làm một công cụ giữ chân chồng mình...... anh sớm đã chán ghét cảnh gia đình như vậy. Bọn họ đã chết. Anh không có một chút buồn khổ, ngược lại...... có chút may mắn. May mắn không cần mỗi ngày nghe bọn họ khắc khẩu, may mắn không cần thấy mẹ mình la hét chói tai. Cho nên... Lúc ấy nhìn anh nhìn Ôn Nhuyễn với đôi mắt khó hiểu, không thấy cần thiết ngược lại còn phiền toái. Cho nên cô bé cái gì cũng không biết này đang làm gì trước mặt anh vậy? Thật cho rằng tất cả mọi người đều giống như cô, từ nhỏ có cha mẹ thuận hòa lại yêu thương nhau sao? Anh không chút suy nghĩ, mạnh tay gạt Ôn Nhuyễn ra, thậm chí còn dùng giọng điệu lạnh lùng làm cô tránh xa anh. Nhưng Ôn Nhuyễn kia thì phản ứng ra sao? Cô không rời khỏi anh, bị gạt ra té xuống, đôi mắt ửng đỏ, sau đó tiếp tục bướng bỉnh cầm tay anh, một lần lại một lần, mỗi khi anh gạt ra, cô kiên định tiếp tục cầm tay anh, ngay cả khi, mu bàn tay đều đỏ, mông ê ẩm do ngã đau, ngay cả cặp mắt kia giàn dụa nước mắt, vẫn là không chịu rời đi. Lâm Thanh Hàn đã quên ngày đó cuối cùng có nắm lấy tay cô hay không. Nhưng anh nhớ rõ, từ ngày đó, Ôn Nhuyễn thường xuyên ghé nhà, đi theo phía sau anh, giống cái đuôi nhỏ không thể dứt ra, mỗi khi anh quay đầu lại, liền sẽ ngẩng đầu lên, vui vẻ gọi anh "Anh Thanh Hàn." Miệng nở nụ cười. Đặt tay lên ngực. Thời gian đi qua, anh cũng không còn khó chịu khi cô gái ấy gọi tên anh, trong lòng bỗng nhiên sinh ra rung động. Không biết qua bao lâu, Lâm Thanh Hàn mới chậm rãi thở ra, anh mở to mắt, click mở Weibo, nhìn chằm chằm chân dung kia thật lâu, sau đó đăng ký một cái tài khoản 【 you are my sunshine】, anh đã bỏ lỡ quá nhiều, cho nên bây giờ muốn đền bù lại từ đầu. *** Lúc này ở La Mã. Nhóm của Ôn Nhuyễn sau một giờ ngôi xe cuối cùng cũng đã đến nơi nghỉ ngơi mà tổ tiết mục chỉ định. Tiết mục tổ còn tính là có lương tâm, nơi nghỉ ngơi thử thách thứ nhất, là một biệt thự nhỏ có rất nhiều hoa, tài xế taxi giúp họ lấy đồ đạc xuống, lại thập phần nhiệt tình ôm tạm biệt Ôn Nhuyễn, dùng tiếng Ý giao lưu vài câu mới lái xe rời đi. Ôn Nhuyễn không thấy Kỷ Duyên, cô liền lôi rương hành lý vào biệt thự. Trong phòng một người đều không có, chỉ có một con mèo nhỏ ở trên sô pha, nhìn bọn họ tiến vào lập tức bỏ trốn. Chạy trốn quá nhanh. Cô không nhìn rõ là giống mèo nào. Ôn Nhuyễn cười một cái, cô thay đổi dép lê, nhìn qua mấy tầng lầu, lầu một chỉ có một phòng, lầu hai có hai cái, liền hỏi Kỷ Duyên "Cậu ở lầu một?". "Được." Kỷ Duyên không có ý kiến. Ôn Nhuyễn thấy anh đồng ý nên không nói thêm nữa "Tôi lên lầu trước để dọn dẹp đồ đạc." Nói xong, không để ý anh, tự mình mang rương hành lý lên lầu. Kỷ Duyên vốn đang cho rằng Ôn Nhuyễn sẽ lên tiếng nhờ anh giúp, thật ra thì cái rương này khá to so với cô, không nghĩ tới cô không nói tới câu thứ hai liền tự mang lấy. Anh nhíu nhíu mày, không nói chuyện, thấy cô lên lầu, cũng vào phòng. ...... Ôn Nhuyễn lên lầu nhìn qua hai phòng, mở cửa phòng xem thử, ánh mặt trời bên này hơi chói, vào căn phòng khác, chọn cho mình chiếc giường đơn. Cô đem đồ ra thu xếp thật gọn gàng, tủ quần áo còn rộng rãi, tiện lợi cho người khác dùng. Sau đó đem đồ dùng trong bếp lấy ra, đặt ở một bên. Thời điểm này còn khá sớm, 5 giờ nhiều, ngoài cửa sổ mặt trời đang lặn, cô dựa vào sô pha, tính rằng sẽ nghỉ ngơi, từ buổi sáng 6 giờ xuất phát, không phải ngồi máy bay thì là ở trên xe, cô hiện tại eo đau chân đau, chỉ muốn nằm. Cứ như vậy ôm gối dựa vào sô pha. Ôn Nhuyễn trong thời gian nghỉ ngơi, thuận tiện mở di động ra xem một cái, nhìn xem có tin tức gì mới không. Vừa mới mở WeChat ra liền phát hiện một đống thông báo. Không nghĩ tới một ngày không nhìn đến thời gian, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Cô cau mày, nhìn Tiểu Mạch nhắn trong WeChat, nguyên nhân là do ảnh cô cùng Kỷ Duyên bị người chụp được ở sân bay, khiến cho mạng xã hội chao đảo, nhưng hiện tại đã giải quyết ổn thỏa. Không chỉ có như thế, buổi phỏng vấn lúc trước cũng đã được tuyên truyền, rất hiệu quả. Cô nhắn lại một câu "Vất vả", cùng nhắn cho Nacy một câu như vậy. Không có trả lời, tính thời gian, hiện tại trong nước hẳn là hơn 12 giờ, phỏng chừng hai người đều đã ngủ, cô không nói cái gì nữa, mở qua Weibo. Ôn Nhuyễn ngày thường có thói quen xem tin nhắn. Có đôi khi sẽ có một ít những fans đáng yêu, nhắn tin nói chuyện phiếm cùng cô, cổ vũ cô, duy trì cô, những tin nhắn này đối với cô mà nói, kỳ thật có chút giống như là động lực. Rất nhiều người xa lạ sẽ đem tâm tư của mình nói cùng cô. Trừ bỏ những tin nhắn chửi rủa cô. Còn lại các tin nhắn khác, cô đều từ từ mở ra, nghiêm túc đọc, có đôi khi cũng sẽ đáp lại mấy cái, cô lướt xuống phía dưới. Nhìn thẳng đến tin nhắn của Lâm Thanh Hàn, nhìn lướt qua nội dung. Cô nhấp môi, trên mặt có chút cười rồi cứng lại, nhìn lời nói quan tâm, cô đột nhiên cảm thấy có chút bực bội, chính là cái loại này cảm xúc đột nhiên khó chịu. Ôn Nhuyễn rất rõ ràng. Bị người chửi rủa, bị người dùng ngôn ngữ ác ý làm nhục, đều không sinh ra được cảm giác như vậy, ở trên đời này, có thể làm cô bực như vậy, chỉ có Lâm Thanh Hàn. Anh ta bất kể nói gì, làm cái gì, đều có thể dễ dàng tạo từng cơn sóng trong cảm xúc của cô. Thật sâu hít một hơi, muốn nhắm mắt làm ngơ. Ôn Nhuyễn thở dài một hơi, nhanh chóng tắt đi giao diện tin nhắn, một lần nữa lướt đến Weibo hot search, điều thứ nhất chính là Ôn Nhuyễn phỏng vấn , tùy tay ấn vào một cái, thấy một video được cắt ghép biên tập. Nhìn thời lượng không dài. Cô đảo mắt nhìn, chờ nghe được câu "Ở một trình độ rất cao, lại có tài xoay xở, giúp đỡ tôi rất nhiều" nói ra, Ôn Nhuyễn đột nhiên lặng người, biểu cảm hốt hoảng chớp mắt một cái. Sau đó. Cô đột nhiên thở dài nhẹ nhõm, buông di động xuống, tay đặt lên mắt, che khuất ánh sáng trước mặt. Biệt thự thực an tĩnh. Trong phòng một người đều không có. Cái này điểm La Mã, ngay cả ngoài cửa sổ đường phố đều là yên tĩnh. Cô còn nhớ rõ vừa đến Lâm gia, bởi vì cha mẹ qua đời cùng với người khác ngôn luận, luôn là nhịn không được khóc, cô không dám làm những người khác biết, cũng chỉ có thể một mình trốn đi. Nhưng Lâm Thanh Hàn giống như là một chiếc radar, luôn có thể dễ dàng tìm được cô. Anh chưa bao giờ nói lời dễ nghe, thậm chí sẽ không an ủi cô, anh chỉ biết đứng trước mặt cô, dùng thái độ cao ngạo, lời nói vừa khắc nghiệt lại lãnh đạm "Thật vô dụng, người khác khi dễ mình, thì khi dễ ngược lại là được." Lúc ấy. Cô chán ghét anh lắm, cảm thấy anh cái gì cũng đều không hiểu. Anh nói thì nhẹ nhàng lắm, nhưng lúc ấy cô có tư cách gì để đáp trả người ta chứ? Cô không để ý tới anh, như cũ đem mặt gục xuống đầu gối khóc nức nở. Còn. Lâm Thanh Hàn thì làm gì? Anh không nói, liền lạnh mặt, đứng ở bên cạnh cô, đợi cô, khi dễ toàn bộ ai đã từng khi dễ cô. Anh từ nhỏ chính là kiểu người "Con nhà người ta", tướng mạo ưu tú, thành tích ưu tú, đi đến nơi nào đều rất sáng chói, nhưng vì cô mà có thời gian đã chịu nhiều đau thương. Cô yêu mến Lâm Thanh Hàn không phải không có nguyên nhân Anh nhìn bên ngoài có vẻ như không để bụng, giống như trước nay đều là lạnh như băng, nhưng kỳ thật...... anh cũng từng không màng tất cả mà bảo vệ cô. Trước kia...... Từng là năm tháng cô độc một mình, nhưng rồi một tia nắng chiếu qua. Ngón tay chạm gương mặt, có điểm lạnh, Ôn Nhuyễn phảng phất đầu ngón tay rồi chớp mắt một cái, lắc đầu mỉm cười. Đôi mắt chớp nhẹ nhìn quanh, cảm xúc đã khôi phục như thường, vốn dĩ tưởng tắt Weibo đi xuống lầu, vừa định thoát ra nhìn thấy một thông báo. Là tin nhắn. Một ảnh đại diện hình hoa hướng dương【 you are my sunshine】, nhìn đến tên này, cô ngẩn ra một lúc, cũng không có nghĩ nhiều mở vào xem thử. Khác với nhiều tin nhắn, tin nhắn này bình dị, ngữ khí phảng phất một chút lãnh đạm, nội dung cũng rất có tâm. Nội dung là - 【 La Mã hôm nay trời trong biến thành nhiều mây, ban đêm có gió, buổi tối nhiệt độ không khí chỉ có 13 độ, nhớ mặc áo khoác, coi chừng bị cảm. 】 "Trời!" Vừa rồi bởi vì những hồi ức mang đến cảm xúc thất thường, đang như vậy xem đến một nội dung như này, cảm xúc tan thành mây khói, Ôn Nhuyễn ôm di động, cong mặt mày nhìn nội dung tin nhắn, cô còn có fans tận tâm như vậy sao? Thật là, có một chút đáng yêu a. Hie 4316 từ nhaaa. Ôi bạn tui thiệt tốt a❤ Mọi người thả cho cô gái ấy 1 trái tim làm động lực đi nào 😄 anhnguyenflypro Thành viên tích cực Tham gia 21/8/2018 Bài viết 692 Đã được thích 3 Điểm thành tích 18 SAU LY HÔN, TÔI NỔI TIẾNG Tác giả Tống Gia Đào Hoa Thể loại Hiện đại, showbiz, hào môn thế gia, chồng cũ trước lạnh lùng khô khan sau thê nô tự vả - tiểu minh tinh xinh đẹp thực lực lại kiên cường, trước ngược nữ sau ngược nam tơi bời, SỦNG_SẠCH_NGỌT, cảm động, HE Độ dài 99 chương + 11 PN Tình trạng Hoàn cv - đang edit. Văn án Ôn Nhuyễn gả cho Lâm Thanh Hàn đã ba năm. Trong ba năm này, tất cả mọi người đều đoán già đoán non xem khi nào thì hai người họ ly hôn. Một ngày nào đó của ba năm sau, người trong cuộc tuyên bố hai người đã tới Cục Dân Chính để làm thủ tục ly hôn. Weibo tê liệt, sever như hỏng luôn, quần chúng ăn dưa sôi nổi bàn tán, nói là Ôn Nhuyễn điên rồi. Nếu như không điên thì sao lại ly hôn với người giàu có bậc nhất như vậy chứ? Có điều Ôn Nhuyễn không điên. Cô không những không điên, mà còn dùng thực tế để chứng minh rằng dù không có Lâm Thanh Hàn, cô vẫn có thể sống rất tốt. Thế này càng tốt. Văn án 2 Lâm Thanh Hàn cho rằng sau khi ly hôn với mình, chắc chắn Ôn Nhuyễn sẽ sống rất thảm, mãi đến khi hắn thấy Ôn Nhuyễn chỉ cần tham gia một chương trình tạp kĩ là đã có thể hút vô số fan, tùy tiện mặc một bộ quần áo là có thể khiến giới thời trang gió lốc đổi chiều, ngay cả sau khi mang thai cũng có một đám người kéo đến bày tỏ, mình có thể làm cha đứa bé. Hắn bắt đầu đứng ngồi không yên. Một buổi sớm nọ, hắn tìm được Ôn Nhuyễn. Hắn nói với cô, “Tái hôn với anh đi, điều kiện đều thuận theo em.” Nhưng Ôn Nhuyễn vốn dĩ luôn dịu dàng nghe lời hắn, bấy giờ nghe xong lời nói đó lại chỉ nhìn hắn mà cười “Muốn tái hôn? Gọi ba ba đi.”giống trong truyện nàng dâu cực phẩm *** “Trang cuối cùng trong câu chuyện. Những quá khứ và thời gian cũ đều sẽ lặp lại. Em đã sử dụng tất cả các từ để mô tả. Không thể nào níu giữ anh ở lại thêm chốc lát. Anh có lắng nghe những chiếc lá rơi vào cuối mùa thu. Anh có nghe nó đang thở dài trước lần xa cách. Chỉ có mình em cô độc thưởng thức. Biển và núi, gió và trăng. Anh có nghe tuyết trắng trong ngày đông chí. Anh có nghe nó đang che đậy sự nghẹn ngào. Nơi đây không có thế giới thuộc về anh…” Đó là những gì mà Ôn Nhuyễn đang cảm nhận được về tình yêu, hôn nhân và cuộc sống của bản thân mình với Lâm Thanh Hàn. Như giấc mộng cũ chất chứa thật nhiều ký ức, có ấm áp, có vui vẻ, có xao xuyến lại có cả chua xót và đau đớn tận cùng. Tỉnh lại, quên hết tất cả… Bởi vì, hôm nay Ôn Nhuyễn cùng Lâm Thanh Hàn ly hôn. *** Ôn Nhuyễn đã từng là tiểu công chúa được mọi người hết mực yêu thương và ưu ái dành tặng cho những điều tốt đẹp nhất. Thế nhưng, biến cố kéo đến, cuốn tất cả rời xa. Bố mẹ bị tai nạn giao thông mà mất đi khi đang trên đường trở về đón Ôn Nhuyễn, cô lại bị nhốt trong căn phòng kín suốt nhiều tiếng đồng hồ. Thời gian chầm chậm trôi qua, như lưỡi dao rạch từng vết từng vết vào trái tim cô gái nhỏ. Chỉ sau một đêm, Ôn Nhuyễn từ công chúa trở thành lọ lem bị thế giới này vứt bỏ… May mắn thay, Ôn Nhuyễn được ông nội Lâm tìm thấy, đưa cô trở về nuôi dưỡng bên cạnh mình. Thế nhưng, công chúa nhỏ đánh rơi nụ cười hồn nhiên và trái tim thuần khiết của mình mất rồi. Giờ đây, Ôn Nhuyễn học cách nhìn sắc mặt của người khác mà sống, học cách khiến bản thân trở nên mờ nhạt giữa biển người nơi này, học cách từ bỏ những đặc quyền và niềm yêu thích của chính bản thân, học cách dùng lý trí để suy nghĩ và tồn tại giữa giới hào môn đầy khắc nghiệt. Bởi vì, không ai có thể bảo vệ chở che cho cô vô điều kiện như trước kia được nữa. Ôn Nhuyễn, cần phải trưởng thành. Khi ấy, Lâm Thanh Hàn là người duy nhất có thể nhận thấy cô biến mất giữa bữa tiệc lớn đông người, là người duy nhất tìm được cô đang trốn khóc ở nơi xa, là người duy nhất lau đi nước mắt cho cô và đem cô trở về. Sự đau đớn khi mất đi toàn bộ người thân, sự sợ hãi khi đến với nơi ăn nhờ ở đậu mới, sự tuyệt vọng cho những giãy dụa bản thân không cách nào kìm nén được, lại chỉ vì cái đưa tay và ánh mắt mang chút dịu dàng của Lâm Thanh Hàn mà biến mất. Cô gái nhỏ Ôn Nhuyễn, động lòng. Thế nên, Ôn Nhuyễn dùng hết hơn mười năm thanh xuân và trưởng thành, chạy theo bước chân Lâm Thanh Hàn. Cuối cùng, cô và anh kết hôn. Những tưởng, thời gian trôi đi, tất cả nỗ lực, cố gắng và tình yêu của Ôn Nhuyễn sẽ được hồi đáp lại. Thế nhưng, Lâm Thanh Hàn, cái gì cũng tốt chỉ là quá vô tâm. Một năm, hai năm, ba năm… kết hôn và chung sống cùng nhau, thời gian lại như lớp bụi mờ, càng làm cho những kỳ vọng năm xưa dễ dàng bị phủ lấp, trở thành ký ức nhạt màu. Hoá ra, lâu nay Lâm Thanh Hàn vẫn không hề biết gì về những điều mà Ôn Nhuyễn đang chịu đựng vì cuộc hôn nhân của họ. Hoá ra, hôn nhân không có tình yêu làm cơ sở, có thể bị tác động và dễ tan vỡ đến thế nào. Hoá ra, khi đã mệt mỏi muốn buông tay thì trái tim hẳn là đã tuyệt vọng đến vô cùng. Thế nên, hôn nhân của họ, chấm dứt. Ôn Nhuyễn lại trở về là cô gái nhỏ như ngày nào. Giờ đây, cô không còn cố gắng gồng mình làm tốt vai trò bà Lâm nơi hào môn, luôn phải sống gò bó chuẩn mực và quy củ đến khắc nghiệt, không cần là người vợ từng ngày mỏi mòn chờ đợi chồng về nhà, không cần kìm nén tất cả những uất ức tức giận mà những người xung quanh gây ra… Hơn hết là không cần đánh mất chính bản thân mình vì ai khác. Cô, muốn được làm những điều mình thích. Vì thế, Ôn Nhuyễn bước vào thế giới showbiz đầy hỗn tạp. Có thể, ban đầu là sự tình cờ của số phận, Ôn Nhuyễn chỉ muốn thử sức một lần thay đổi cuộc sống đang có mà thôi. Nhưng chẳng biết từ bao giờ, thế giới đầy rực rỡ này đã hấp dẫn cô gái nhỏ. Cô, muốn từng bước đi lên bằng chính năng lực thật sự của mình. Kiên định và tỏa sáng. Vậy nên, tất cả mọi người đầu tiên là tò mò về Ôn Nhuyễn với tư cách vợ trước của người đàn ông giàu có bậc nhất thành phố này. Sau đó lại bị vẻ đẹp, sự thông minh, dịu dàng và thực lực của cô thu phục. Thì ra, sau khi ly hôn, Ôn Nhuyễn mới thật sự là chính mình. Xinh đẹp và rực rỡ, kiêu ngạo và nổi bật như khổng tước, mỗi chiếc lông vũ đều khiến người khác ao ước và ngưỡng mộ. Lâm Thanh Hàn, dường như chỉ còn là vết tích trong lòng cô mà thôi. Không nhìn thấy sẽ không còn đau lòng… *** Lâm Thanh Hàn có một tuổi thơ không trọn vẹn, bố mẹ thường xuyên tranh cãi và bất hoà. Vì thế, anh đối với hôn nhân và tình cảm, có một sự cố chấp cũng như lý trí đến vô cùng. Anh chưa từng nghĩ sẽ đặt cô gái nào vào lòng cho đến khi nhìn thấy Ôn Nhuyễn. Cô gái nhỏ ấy, từ khi sinh ra đã là công chúa. Cho đến khi mất đi tất cả thì với anh cô vẫn là công chúa. Thế nên, khi ông nội đem cô về nuôi dưỡng, anh không hề tỏ ra chán ghét hay bài xích. Anh chỉ luôn cảm thấy rằng, cô vĩnh viễn nên được đối xử như thế. Rõ ràng, trong những năm tháng ấy, một con người cao ngạo lạnh lùng và cô độc như Lâm Thanh Hàn lại chỉ để mình Ôn Nhuyễn bước vào. Bởi vì, anh biết rằng cô ấy chỉ thích anh, anh cho rằng cô ấy sẽ luôn ở bên cạnh anh, anh đã xem tất cả những điều đó là hiển nhiên như thế. Cho đến khi, Ôn Nhuyễn nói với anh rằng, cô mệt mỏi rồi, ly hôn thôi. Cuộc đời của Lâm Thanh Hàn đã từng trải qua rất nhiều chuyện, đi qua rất nhiều sóng gió. Thế nhưng, điều khiến cho anh hối hận nhất chính là buổi sáng hôm đó, đồng ý ly hôn cùng Ôn Nhuyễn. Anh lúc ấy đã không biết rằng, có những quyết định sai lầm có thể làm thay đổi vận mệnh cuộc đời đến thế nào. Bởi vì, ngày Ôn Nhuyễn rời đi, dường như mọi thứ anh nhìn thấy đã mất hết sắc màu. Biệt thự rộng lớn như vậy, không còn ngọn đèn nhỏ đợi anh trở về. Căn phòng quen thuộc như vậy, không còn hương thơm vương vấn đâu đây. Điện thoại nhiều tin nhắn cuộc gọi như vậy, lại không còn bất kỳ lời nhắc nhở ấm áp nào… Và thế giới mênh mông như vậy, anh lại không tìm được chốn bình yên để bước chân quay về. Ôn Nhuyễn đi rồi, mang theo tất cả đi thật rồi. Cho đến lúc này thì Lâm Thanh Hàn cuối cùng cũng nhận ra, bản thân đã đánh mất thứ quý giá gì. Nhưng, liệu còn có cơ hội cho anh sửa sai và đem cô về lại bên mình nữa hay không? Khi mà, giờ đây, khi vứt bỏ đi đoạn hôn nhân dang dở phía trước thì dường như Ôn Nhuyễn càng sống tốt hơn. Lâm Thanh Hàn hoảng loạn và sợ hãi vô cùng. Bởi vì, giờ đây anh không còn có tình yêu của cô để có thể níu giữ. Những năm tháng qua, anh vô tâm như thế nào thì bây giờ đang phải gánh chịu tất cả như thế. Thế nhưng, trái tim anh lại chỉ là một mảnh đau lòng. Thì ra, Ôn Nhuyễn vì anh, chịu nhiều tổn thương đến vậy… Vì thế, Lâm Thanh Hàn càng quyết tâm nối lại đoạn tình duyên do chính anh ngu ngốc đánh mất. Anh sẽ bắt đầu lại từ đầu, một năm, hai năm, ba năm hay năm năm mười năm… anh cũng kiên trì. Chỉ cần, Ôn Nhuyễn có thể trở về bên anh mà thôi. *** “Sau ly hôn, tôi nổi tiếng” không phải là một bộ truyện có motif mới nhưng vẫn rất thu hút người đọc và có thật nhiều cảm xúc trên từng con chữ. Nội dung câu chuyện xoay quanh về vấn đề hôn nhân và con đường tương lai của từng nhân vật sau khi ly hôn. Thật sự thì nữ chính Ôn Nhuyễn là một cô gái rất mạnh mẽ kiên cường và hiểu chuyện. Yêu một người thời gian lâu như vậy, vì người ấy vứt bỏ cả ước mơ của chính mình nhưng chưa một lần hối hận. Khi buông tay cũng rất dứt khoát và kiên định. Vào showbiz, nỗ lực trở thành một diễn viên có thực lực, từng ngày đều cố gắng vì chính bản thân. Và cô thật sự tỏa sáng. Về nam chính Lâm Thanh Hàn, thì anh đúng là một người đàn ông tốt, nhưng không phải là một người chồng tốt. Bởi vì, anh chỉ biết đến công việc và quá mức vô tâm lạnh lùng. Cái bóng hôn nhân của bố mẹ quá lớn khiến anh trong tất cả mọi việc đều dùng lý trí để xử lý. Anh chưa một lần lắng nghe người vợ của mình, chưa từng vì cô ấy mà quan tâm thấu hiểu. Rõ ràng, trong tim anh chỉ có duy nhất cô ấy, ghi nhớ hết mọi thứ của cô ấy, lại vẫn khiến cô ấy tổn thương mà rời xa. Để khi mất đi anh mới ân hận thì cũng muộn màng rồi. Quá trình theo đuổi và đem vợ về của anh không hề đơn giản chút nào. Anh phải chịu rất nhiều cực khổ, cười chê… nhưng mà mình thấy khá "đáng truyện thần cấp cuồng tế". Là do anh không tốt nên cần phải trả giá cho sai lầm của mình. Vì không phải bất kì điều gì gây ra cũng dễ dàng hàn gắn lại được. Anh chỉ là kiên trì và ông trời ban chút may mắn dành cho nam chính mà thôi Ngoài ra thì các nhân vật phụ trong truyện cũng rất ấn tượng như cô bạn thân Kỷ Hề của nữ chính, quá ư tuyệt vời, anh thư ký đáng yêu của nam chính và cậu bạn ca sĩ Kỷ Duyên cũng khiến người đọc thổn thức vô cùng. Vậy nên, nếu bạn thích một bộ truyện có tag hào môn, nói về thế giới showbiz, sủng nữ ngược nam tơi bời thì hãy đọc truyện nhé. Mình cảm thấy truyện khá hay và giải trí ok đó ạ. Xem thêm các chủ đề tạo bởi anhnguyenflypro Các chủ đề tương tự - Review Truyện Vợ Chồng Mẫu Mực Ly Hôn - Review Truyện Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi - Review Truyện Hôn Nhân Không Tình Yêu - Review Truyện Sau Lễ Đính Hôn Của Bạch Nguyệt Quang - Review Truyện Hôn Nhân Bí Mật Chốn Sân Trường Chia sẻ trang này Tôi 37 tuổi, làm nghề hướng dẫn viên du lịch, thu nhập ổn định. Tôi yêu nhiều nhưng luôn dở dang. Nguyên nhân tan vỡ đa số do tôi dành nhiều thời gian làm việc, thường đi công tác. Sau vài mối tình chóng vánh, tôi xác định gắn bó lâu dài với cô gái nhỏ hơn mình 10 tuổi. Cô ấy cũng là người của công việc nên dễ dàng hiểu và thông cảm cho tôi. Bạn gái của tôi từng trải qua một mối tình sâu đậm nhưng cuối cùng, cô ấy phát hiện người yêu bắt cá hai tay. Từng bị lừa dối, cô ấy bước vào chuyện tình mới rất dè dặt, thận trọng. Tôi cảm nhận được điều đó nên luôn công khai các mối quan hệ, cho cô ấy biết chi tiết lịch làm việc của mình. Tôi không biết phải làm sao khi vợ sắp cưới đòi hủy hôn. Ảnh minh họa Pexels. Bù lại, mỗi ngày, chúng tôi đều gọi video call trò chuyện. Cả hai rất thoải mái chia sẻ các chuyện vui buồn trong công việc, cuộc sống. Tôi cũng về ra mắt nhà người yêu, đồng thời xin phép cho cả hai tìm hiểu. Gia đình bạn gái cũng rất hài lòng về tôi. Thế nên, mẹ tôi và bên nhà bạn gái đều hối thúc kết hôn. Sau khi bàn bạc, tôi và người yêu dự kiến cuối năm sẽ tổ chức lễ cưới. Vốn sinh ra trong gia đình có điều kiện, vợ sắp cưới muốn đám cưới thật hoành tráng. Chiều lòng em, tôi chỉ biết cố gắng làm việc và tiết kiệm để đủ tiền lo chi phí cưới hỏi. Không chỉ đến lúc sắp cưới mà trước đó, tôi cảm thấy rất áp lực mỗi lần đi chơi hoặc tặng quà cho cô ấy. Một số món quà như túi xách, quần áo… của tôi tặng, cô ấy không bao giờ dùng đến. Tôi hỏi thì vợ sắp cưới giải thích đại khái muốn giữ làm kỷ niệm, không dám mặc sợ hỏng… Chính cách hành xử của người yêu khiến tôi có chút gợn sóng trong lòng. Tôi nghĩ cô ấy chưa thực sự muốn kết hôn. Hoặc, điều kiện của tôi chưa đáp ứng tiêu chí có phần khắt khe của bạn gái. Hoài nghi, lo lắng của tôi cuối cùng cũng được giải tỏa. Thế nhưng, mối quan hệ của chúng tôi lại trở nên căng thẳng, thậm chí cô ấy nhất quyết hủy hôn. Lần đó, tôi dẫn đoàn du lịch ở Sapa và ở trong khách sạn 5 sao. Lúc trả phòng, tôi có lấy dầu gội, sữa tắm… của khách sạn mang về cho vợ sắp cưới sử dụng. Thế nhưng, sau khi về nhà mở túi đồ tôi đưa, vợ sắp cưới gọi điện mắng tôi té tát. Cô ấy nói tôi coi thường, tặng cho vợ sắp cưới những thứ thừa thãi. Tôi cố giải thích rằng đồ trong khách sạn 5 sao như dầu gội, sữa tắm… dùng rất tốt. Tôi dùng không hết, mới gom về cho cô ấy, chứ bỏ đi rất hoang phí. Sau lời giải thích của tôi, cô ấy chốt hạ một câu “Lương của tôi cao, gia đình lại khá giả thì chẳng có lý do gì phải dùng những thứ đó. Tôi muốn hủy hôn”. Nghe cô ấy nói, tôi choáng váng, bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Có phải cô ấy nghĩ tôi keo kiệt, bẩn tính nên mới chia tay tôi? Tôi thực sự không biết mình đã sai ở chỗ nào. Tôi phải làm thế nào thì cô ấy mới tha thứ?

sau ly hôn tôi nổi tiếng